Chân lý nghe có vẻ đơn giản nhưng mãi sau này ta mới thấm thía hiểu được.
Khi hiểu được điều ấy là lúc ta thôi hờn trách người, hờn trách đời nếu một ngày ai đó vô tình bước vào cuộc sống ta rồi lại ra đi.
Khi ấy ta nhẹ nhàng thanh thản.
Đến lúc chào tạm biệt rồi.!
Cuộc sống là một con đường thẳng tắp, trên đó những người mà số phận cho ta gặp đều đứng ở một đoạn nào đó chờ ta. Vào thời diểm ấy, không gian ấy thì ra ta sẽ gặp người này.
Chả phải ngẫu nhiên mà ta lại chơi với con bé điên này, cũng chả phải ngẫu nhiên ta lại yêu anh chàng ấy.
Hóa ra có một sự sắp xếp vô hình từ khi ta chào đời mà người ta gọi đó là duyên phận.
Chẳng gi là mãi mãi
Vậy nên ta cứ bình an nhé, vì cuộc đời là những lời chào gặp mặt và tạm biệt.
Những người cần đến sẽ đến, những người cần đi sẽ đi.
Ta sẽ thanh thản nhận lấy những duyên phận ấy, không oán trách, không thù giận, không cố níu.
Ta sẽ an nhiên cho đến khi ta chào tạm biệt cuộc đời này...
Hà An