Nhiều người cho rằng khi chỉ mới có ý nghĩ dâm dục mà không thực hiện hành vi đó thì không sao; không làm sẽ không có tội, hoặc tội nhẹ. Nhưng 3 câu chuyện dưới đây sẽ chứng minh rằng điều này là hoàn toàn sai…
Ảnh ghép minh hoạ.
Ý nghĩ tà dâm vừa khởi lên, Thần linh đều đã biết
Vào những năm cuối thời nhà Thanh, có một chàng thư sinh tới Bắc Kinh dự kỳ thi hương. Chủ quán trọ nơi anh ở là một người phụ nữ mới góa chồng. Do trời tuyết chặn hết đường, anh buộc phải trọ lại thêm vài ngày. Sau khi nhìn thấy nhau vài hôm, họ nảy sinh tình cảm và bắt đầu có những ý nghĩ dâm dục.
Chàng thư sinh đi tới phòng của góa phụ và khi chuẩn bị gõ cửa, anh chợt nghĩ: “Không, ta không thể làm như thế này được. Ta đang chuẩn bị dự kỳ thi hương. Nếu ta vào trong và dan díu với cô ấy, ta sẽ không đỗ đầu trong kỳ thi được. Ta phải quay lại thôi!”.
Trong khi anh quay lại phòng, người góa phụ bắt đầu nghĩ về anh. Cô vừa bước ra ngoài cửa, toan tiến về phía gian phòng của chàng trai, nhưng lại nghĩ: “Không được! Ta là một góa khụ và phải giữ gìn tiết hạnh. Làm sao ta có thể quên điều này sau khi gặp một chàng trai trẻ? Không được, ta phải quay lại thôi!” .
Theo dân gian truyền lại, nếu một góa phụ giữ trinh tiết cho chồng mình và giữ mình sạch sẽ thì sẽ được lên thiên đường sau khi chết; nhưng nếu một góa phụ phạm vào tội thông dâm, hình phạt đủ để cô ta phải xuống địa ngục. Vì thế, người góa phụ trở lại phòng của mình.
Sau khi chàng trai trở về phòng, anh ta không thể kiềm chế được khát vọng cháy bỏng đó, vì thế anh trở lại phòng người góa phụ và gõ cửa. Trước khi cô mở cửa, anh nhanh chóng chạy đi, nhận ra rằng anh không nên ở đó. Anh sợ bị hủy hoại công danh vì tội thông dâm. Vì thế anh kịp quay trở về phòng trước khi người góa phụ mở cửa.
Tuy nhiên, người góa phụ đã biết đó là chàng thư sinh nọ, vì thế cô đến gõ cửa phòng anh. Cô cũng dằn vặt, tự nhủ rằng mình không nên không chung thủy. Vì thế cô lại quay lại. Họ cứ đi đi lại lại như vậy hai, ba lần. Lần cuối cùng, chàng trai mở cửa, nhưng họ đứng đó chần chừ, muốn làm chuyện đó, nhưng còn cảm thấy e ngại.
Thốt nhiên lúc đó, họ nghe thấy có tiếng nói từ trên trời: “Này! Hai ngươi cùng muốn làm vậy, và sợ làm như thế, cứ đi đi lại lại… Khiến sổ sách của ta cứ ghi lại xóa, xóa lại ghi, ghi ghi xóa xóa, loạn hết cả rồi!”.
Lời quở trách vừa dứt, hai người họ nghe tiếng có một vật gì đó bị vứt xuống. Chàng trai và người góa phụ cùng run rẩy. Họ nhanh chóng nhặt quyển sách ở dưới chân lên. Đó là quyển “Sổ công và tội”. Tên của họ có trong quyển sách: một người đỗ đầu kỳ thi hương nhưng tên bị gạch đi vì mắc tội thông dâm; một người góa phụ đáng lẽ được lên thiên đường vì đã chung thủy, tên cũng bị gạch đi sau khi phạm tội thông dâm. Nhìn kỹ hơn, có một chữ “chưa phạm tội”, và tên được viết lại. Dưới đó, chữ “phạm tội” lại được viết, và tên lại bị gạch đi. Sau đó là chữ “phạm tội” và tên bị gạch đi… Cứ như thế, quyển sổ nhem nhuốc toàn vết gạch xóa. Sau đó, hai người trở về phòng và không dám có những ý nghĩ dâm dục nữa.
Suy nghĩ tà dâm không ngừng, công danh bị tiêu tan
Vào năm Chính Đức thời nhà Minh (1505-1521), có một vị thư sinh tên là Triệu Vĩnh Trinh. Khi còn trẻ, anh ta gặp một thầy đoán tướng số rất giỏi. Ông thầy tướng số nói với anh ta rằng: “Vào năm 23 tuổi, cậu nhất định sẽ đỗ đầu trong kỳ thi hương và nhận được bổng lộc”.
Đúng vào năm 23 tuổi, Triệu Vĩnh Trinh lên đường dự kỳ thi Hương. Trong buổi thi hôm ấy, anh ta đã viết một bài văn rất hay. Sau khi xem xét các bài thi, quan chủ khảo quyết định chọn bài của anh ta. Tuy nhiên, trái với mong đợi, anh ta đã trượt những bài thi sau và vì thế không đỗ trong kỳ thi này.
Triệu Vĩnh Trinh trong lòng rất khổ sở và tức tối. Đêm hôm ấy, Triệu Vĩnh Trinh đã có một giấc mộng, trong giấc mộng ấy, anh đã gặp Văn Xương Đế quân (một vị thần phụ trách việc học hành thi cử). Triệu Vĩnh Trinh hỏi nguyên nhân vì sao mình lại bị trượt trong kỳ thi vừa rồi.
Vị Thần trả lời rằng: “Ngươi vốn là đỗ đầu trong kỳ thi hương năm nay, nhưng bởi vì gần đây ngươi có ý nghĩ dâm dục, bỡn cợt với người hầu gái trong nhà. Hơn nữa còn dẫn dụ tà dâm với cô gái nhà hàng xóm. Mặc dù những ý định tà dâm của ngươi chưa trở thành sự thực, nhưng mà tâm ý của ngươi lại tràn đầy dục vọng, dâm ý triền miên không ngừng, tâm địa ngày càng xấu. Cho nên đường công danh bị tiêu trừ!”
Nghe vị Thần giải thích xong, Triệu Vĩnh Trinh bật khóc. Anh ta cũng phát tâm thề nguyện sửa chữa lỗi lầm và làm thật nhiều việc tốt. Sau đó anh ta còn viết một cuốn sách khuyên răn mọi người phải biết giữ gìn phẩm đức, tránh các suy nghĩ và thái độ dâm đãng. Kết quả, Triệu Vĩnh Trinh đã đỗ đầu trong kỳ thi hương tiếp theo. Sau này, Triệu Vĩnh Trinh được phong làm chức quan lớn, cai quản một vùng rộng lớn.
Mỹ nữ dẫn dụ, hòa thượng bị hủy hoại
Xưa kia, ở Chiết Giang có một vị hòa thượng lập chí tu hành. Ông phát thệ nguyện không sợ gian khổ, nhất định tu thành. Quả thực vị hòa thượng này rất chăm chỉ khổ tu, thường xuyên ngồi thiền, không hề trễ nải.
Một đêm nọ, bỗng nhiên có một mỹ nữ xinh đẹp đi đến bên vị hòa thượng này. Vị hòa thượng trong lòng biết rằng mình đã gặp ma sắc đến dẫn dụ, ông liền nhắm mắt đả tọa thiền định, không nghe, không nhìn mỹ nữ này.
Mỹ nữ xinh đẹp kia dùng đủ mọi loại chiêu thuật để dẫn dụ vị hòa thượng nhưng bởi vì hòa thượng có tâm chính, không động niệm dâm dục cho nên mỹ nữ một mực không thể đến gần ông.
Từ sau hôm đó, đêm nào mỹ nữ kia cũng xuất hiện bên cạnh ông và dùng đủ mọi thủ đoạn mê hoặc hòa thượng, nhưng vị hòa thượng vẫn một mực giữ được tâm của mình, không động niệm trước sắc dục.
Cuối cùng, mỹ nữ kia nói:
“Định lực của ngài cao như vậy, ta thực sự phải đoạn tuyệt vọng tưởng. Ngài hiện tại đã đạt đến cảnh giới Thiên nhân của Đao Lợi Thiên, biết được gần ta sẽ bị hủy hoại con đường tu luyện nên ngài coi ta như hổ lang. Nếu như ngài cố gắng đạt tới cảnh giới “Phi Phi Tưởng Thiên” thì cho dù ngài có ôm một cơ thể mềm mại, ngài cũng sẽ có cảm giác như ôm một đống băng tuyết, nhìn thấy dung mạo xinh đẹp cũng chỉ như nhìn thấy bùn đất, sẽ không bị sắc dục làm động tâm.
Còn nếu ngài tu hành đến cảnh giới “Tứ Thiện Thiên” thì ngài đã thực sự thoát khỏi sắc dục. Nếu như ngài dám cho phép ta tới gần mà thực sự không bị động tâm thì ta từ nay sẽ không lại tới quấy nhiễu ngài nữa!”.
Vị hòa thượng đoán rằng mình đã đủ năng lực thắng được ma sắc dục nên thản nhiên đồng ý. Kết quả, mỹ nữ kia đã tới gần tựa sát vào vị hòa thượng mà vuốt ve ông và làm hủy hoại giới thể của vị hòa thượng.
Vị hòa thượng sau này buồn phiền mãi không thôi, mất hết hy vọng, uất ức mà lìa đời.
Người xưa nói: “Trong vạn cái ác thì dâm đứng đầu”. Hơn nữa còn có câu: “Nhân tâm sinh nhất niệm, Thiên địa tận giai tri” – Con người hễ động niệm thì Trời đất đều đã biết cả rồi. Bởi vậy, thật sai lầm khi cho rằng: chỉ có ý nghĩ dâm dục mà hành vi không phạm tội đó thì không sao, không làm sẽ không có tội, hoặc tội nhẹ… trên thực tế hoàn toàn không phải như vậy.
Vì thế, nếu một người muốn có công danh thì cần phải vứt bỏ ngay lập tức các ý nghĩ dâm dục gian tà. Bởi khi chỉ một niệm dâm dục khởi lên, đó đã là một tội lớn và không đem lại điều gì tốt cả. Cuộc đời sẽ thay đổi mãi mãi và người đó sẽ mất hết công danh, hoặc cuộc đời sẽ bị ngắn lại.
Đối với người tu hành, chuyện này lại càng nghiêm túc hơn, bởi cơ hội tu hành trân quý của một người có thể bị hủy hoại chỉ bằng một niệm tà dâm.
Vân Hà biên dịch